Trang chủ CƯỚP TÌNH: TỔNG GIÁM ĐỐC ÁC MA RẤT DỊU DÀNGChương 109-2: Có yêu còn lâu mới hối hận 2 Chương 109-2: Có yêu còn lâu mới hối hận 2 Thư Yến Tả có ý vô ý liếc mắt nhìn mèo nhỏ, mà Lucus thì hai mắt trông đợi nhìn Hoắc Nhĩ Phi, hy vọng cô nói ra lời ở lại. Bạn đang đọc bộ truyện Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng của Nam Quan Yêu Yêu tại Truyenonline123.net . Bộ truyện Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng thuộc thể loại (Ngôn tình) là Sự kết hợp độc đáo của tác giả Nam Quan Yêu Yêu, tạo nên một Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng. Tác giả: Nam Quan Yêu Yêu. Thể loại: Tiểu Thuyết. Số chương: 192 - chưa đầy đủ. Phí download: 12 gạo. Nhóm đọc/download: 0 / 1. Số lần đọc/download: 676 / 2. Cập nhật: 2017-09-24 23:48:14 +0700. Link download: ePub Mobi/PRC A4 A5 A6 - xem Trang chủ. Truyện Ngôn Tình. Trang 2 - Truyện Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng. Tác giả: Nam Quan Yêu Yêu. Thể loại: Truyện Ngôn Tình , Truyện Sủng , Truyện Ngược. Nguồn: Sưu tầm. Tình trạng: Hoàn Thành. Lượt đọc: 369288. Cập nhật: 28/09/2017. Đánh giá: 7.8/10 từ 136 lượt. Cùng đọc truyện Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng của tác giả Nam Quan Yêu Yêu tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website. Thể loại: Hiện đại, sủng. Nhân vật chính: Thư Yến Tả, Hoắc Nhĩ Phi. Fast Money. Cùng đọc truyện Cướp Tình Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng của tác giả Nam Quan Yêu Yêu tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Hiện đại, sủngNhân vật chính Thư Yến Tả, Hoắc Nhĩ PhiConverter ngocquynh520Editor PuckSố chương ~ 400【Mặc dù nam chính nổi tiếng bá đạo khát máu, nhưng lúc gặp sát tinh của đời mình, ác nhân nọ cũng phải hiền lành…】Hoắc Nhĩ Phi vốn cho rằng có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, vội vội vàng vàng đón nhận, lại không ngờ tự đào cho mình một cái hố to rồi "nhảy" đến tận lúc này Hoắc Nhĩ Phi vẫn nhớ tới cảm giác hận tên Thư Yến Tả đó, hận đến tận xương…, cho đến đau tận đáy lòng, sâu tận xương tủy như khắc cốt ghi tâm.【Năm năm sau】Hai mẹ con gặp nhauLần đầu tiên khi Hoắc Nhĩ Phi nhìn thấy bé trai phấn điêu ngọc trác * ở công ty thì trong lòng thoáng qua một cảm giác khác thường, nhưng cô tự nói trong lòng, đây chẳng qua chỉ là ảo giác.* phấn điêu ngọc trác Cụm từ dùng để miêu tả những đứa bé trắng nõn, mềm thứ hai khi gặp lại bé trai đáng yêu đó thì cô chỉ cảm thấy hết sức thân thiết, nhưng một câu nói của bạn tốt Tuyết Nghê khiến cho cô lập tức sợ ngây Phi, lúc cậu bé cười lên, mắt giống cậu lắm đó! Không phải con riêng của cậu chứ!Hoắc Nhĩ Phi hoàn toàn hoảng hốt…Thư Nhị thiếu cường thế khí phách thay đổi sách lược, lần nữa theo đuổi vợ yêu bỏ nhà ra đi năm lễ đính hôn xuất hiện một người đàn ông quyến rũ, khiến mọi người nhìn thấy ngây người, mà Phi Phi thân là nữ chủ nhân, càng thêm nhìn đến mắt choáng váng, không thể nào, sao anh ta lại xuất hiện ở đây!Nụ hôn sau năm năm kia, để cho cô hoàn toàn tỉnh táo, ác ma đã trở lại!Vậy mà, dần dần khi ở chung, cô phát hiện ác ma cũng không phải ác ma, có lúc dịu dàng khiến cô say mê…Note Chuyện này nam chính không sạch, không thích đừng nói lời cay đắng. Editor Puck Thư Phiến Hữu bị lời của cô làm sặc, Chử Tuyết Nghê vội vàng đưa ly nước tới.“Sao có thể chứ, tôi là người nông cạn như em sao?” Xin lỗi, Tuyết Nghê, tôi thật sự là người nông cạn, tôi không thể làm trễ nải tuổi thanh xuân của Tuyết Nghê hoài nghi nhìn vào mắt anh, hình như nửa tin nửa ngờ.“Thư đại ca, em ở đây chăm sóc anh được không. Chờ anh khỏi em sẽ trở về, không bao giờ tới đây quấy rầy anh.” Chử Tuyết Nghê nói rất kiên định.“Tôi không sao, uống thuốc xong là hết chuyện, vé máy bay đã đặt xong, em vẫn trở về vào ngày mai đi.”Chử Tuyết Nghê cực kỳ uất ức trừng mắt liếc anh, đứng dậy đi vào phòng, “Rầm” một tiếng đóng cửa Phiến Hữu dựa vào ghế sa lon thoáng qua vẻ đau lòng trong mắt, rồi lập tức biến mất, về sau cô sẽ rõ khi từ Hương Cảng trở về, Chử Tuyết Nghê rõ ràng uất ức rất nhiều, Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy đau lòng, đồng thời cũng tiếc nuối vì Thư đại ca tâm địa sắt đá, vốn là hai người rất xứng đôi, tại sao không tới cùng nhau chứ?Có lẽ, cuộc sống chính là như vậy, luôn có một nhịp không theo lẽ đây, chính cô cũng có rối rắm hơi nhỏ, đó chính là cha của Lucus, có ý vô ý nói một số lời mập mờ không rõ ở trên mạng với cô, náo loạn khiến lòng cô rất lo lắng, cũng đã nói rất rõ rồi, mình có bạn trai, nhưng anh ta nói chỉ coi mình làm mẫu của bà xã anh ta mà thôi, thật sự không giải thích được! Nào có ai như vậy! Nhưng trừ điểm này ra, ngược lại không có bất kỳ hành động lỗ mãng nào, bằng không cô đã sớm không để ý đến anh ta lúc mình cũng sẽ bị mối tình thắm thiết kia của anh ta cảm động, nếu quả thật như lời anh ta nói, chỉ cần anh ta chịu thật lòng thành ý nói xin lỗi, bà xã anh ta sẽ tha thứ cho anh nào đó, ba người bạn thân tụ tập một chỗ ăn cơm, trong lúc vô tình nói đến cha Lucus, Chử Tuyết Nghê thở dài nói, “Cha của Lucus tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm, chỉ tiếc là danh hoa đã có chủ, haizzz!”Hoắc Nhĩ Phi đang ăn canh thiếu chút nữa phun ra, còn là cực phẩm trong cực phẩm! Từ này dùng rõ là...“Phi Phi cậu nói cậu xem, ăn canh thì ăn canh, lại còn kích động thành như vậy! Không phải là một người cực phẩm trong xã hội sao!” Chử Tuyết Nghê đã khôi phục tính tình đùa giỡn lẫn nhau giữa các cô lúc trước.“Tiêu chuẩn cực phẩm trong xã hội như thế nào? Còn cực phẩm hơn Thư Phiến Hữu nhà cậu?” Tiêu Tiêu cũng cười tới Thư Phiến Hữu, cảm xúc của Chử Tuyết Nghê hình như không tốt như vậy.“Tuyết Nghê, xin lỗi, tớ...” Tiêu Tiêu vội nói xin lỗi, một tháng này hai cô đều cố gắng không nhắc tới cái tên Thư Phiến Hữu trước mặt cô ấy.“Không sao, tớ có mảnh mai như vậy sao? Chỉ có điều, anh em hai người bọn họ đúng là có khí chất hoàn toàn khác nhau, một quyến rũ kỳ lạ, một tao nhã lịch sự, đứng chung một chỗ hoàn toàn không tưởng tượng ra nổi hai người này là anh em.”“Quyến rũ kỳ lạ, nghe thấy từ hình dung này cũng có thể tưởng tượng ra được người đàn ông này có bao nhiêu cực phẩm! Haizzz, đáng tiếc người ta đã là đàn ông có vợ rồi.” Tiêu Tiêu cười nói.“Đúng rồi, Phi Phi, nếu không phải cậu sắp chân chính thành chị dâu của tớ, tớ cảm thấy cậu và người đàn ông kia rất xứng, cậu xem đi! Lucus thích cậu như vậy, gần đây cậu và cha bé còn nói chuyện đến vui vẻ.” Chử Tuyết Nghê cười đến xấu được mấy chữ quyến rũ kỳ lạ này thì trong đầu Hoắc Nhĩ Phi không tự chủ nổi lên bóng dáng ác ma, đột nhiên nghe thấy giải thích của Tuyết Nghê, hoàn toàn ngây ngẩn cả người, nhõng nhẽo nói “Cái gì trò chuyện đến vui vẻ? Tuyết Nghê, cậu cũng đừng nói lung tung, mỗi lần người ta nói chuyện với tớ đều là chuyện của bà xã anh ấy, tôi chỉ tham khảo giúp anh ấy mà thôi.”“Tiêu Tiêu, cậu có nghe thấy vị chua không?”“Mặc dù có chút hiềm nghi nho nhỏ như vậy, nhưng mà tớ vẫn cảm thấy Phi Phi xứng với anh Tuyết Luân hơn.” Lời Tiêu Tiêu nói rất mạnh.“Trời ạ, đó là đương nhiên, Phi Phi đã sớm là chị dâu chân chính của tớ rồi, ai cũng không cướp được, cho dù ai đó không phải đàn ông có vợ cũng không được.” Chử Tuyết Nghê vội gắp một miếng thịt kho, nhét vào miệng hai cô.“Ha ha...” Ba người nhất thời cười lăn cười khi cười xong, Hoắc Nhĩ Phi đột nhiên đầy mặt thẹn thùng nói “Anh cậu cầu hôn với tớ rồi, tớ...”“Tính tính toán toán hai người đã biết nhau tám năm rồi, chính thức lui tới cũng ròng rã ba năm, có thể kết hôn.“Vậy cậu đồng ý chưa?” Chử Tuyết Nghê tương đối quan tâm điều này.“Tớ cảm thấy hơi sớm, các cậu cũng vẫn chưa kết hôn, tớ gấp gáp làm gì, chính là cha mẹ luôn lải nhải bên tai tớ.” Hoắc Nhĩ Phi chống cằm, rất buồn rầu.“Ở nhà tớ cha mẹ cũng thúc giục anh tớ sớm định cậu xuống, haizzz...”“Nếu không hai người đính hôn trước cũng được, ít nhất khiến người lớn hai nhà yên tâm!” Tiêu Tiêu đề nghị.“Tớ thấy không tệ, cha mẹ tớ sẽ thật vui mừng.” Chử Tuyết Nghê vỗ Nhĩ Phi cảm thấy hai cô nói cũng hợp lý, đính hôn trước cũng được, tối hôm qua anh Tuyết Luân cầu hôn cô, khiến cho cô trở tay không kịp, cô thật sự chưa chuẩn bị xong, nhìn vẻ mặt tối hôm qua của anh Tuyết Luân, giống như thất Tuyết Luân không biết vì sao, gần đây luôn cảm thấy tinh thần hơi không tập trung, rất muốn sớm định xuống với Phi Phi, tối hôm qua tỉ mỉ sắp xếp bữa tối cầu hôn, lại bị từ chối, nói không thất vọng là giả, anh cứ có cảm giác Phi Phi có ý định gì đó mà anh không là điện thoại của Phi Phi gọi tới, vội nhận.“Anh Tuyết Luân, tối hôm qua, thật xin lỗi, em không phải không đồng ý, chỉ có điều chưa chuẩn bị xong mà thôi.”“Anh biết rõ.”“Nếu không, chúng ta đính hôn trước thôi.” Sau khi Hoắc Nhĩ Phi nói ra những lời này, trái tim còn nhảy thình Tuyết Luân ngẩn người, Phi Phi vừa nói cái gì, đính hôn!“Được, ngày nào đó hẹn chú dì và cha mẹ anh ăn cơm chung một bữa, để cho bọn họ chọn ngày.“Vâng.”“Phi Phi, anh yêu em, anh sẽ đối xử tốt với em cả đời.” Đầu điện thoại bên kia giọng Chử Tuyết Luân khàn khàn.“Em biết rõ, không còn sớm, anh nghỉ ngơi chút đi.” Nói xong cúp luôn điện thoại, nằm ở trên giường, tim Hoắc Nhĩ Phi vẫn nhảy thình thịch, cô lại mở miệng nói muốn đính hôn trước, mắc cỡ chết người đã sớm biết tâm ý của anh Tuyết Luân, từ quen biết ban đầu đến bây giờ, người đàn ông này vẫn đối xử rất tốt với mình, luôn vô tâm vô tư quan tâm mình, không để cho mình chịu chút xíu uất ức nào, tốt đến khiến cho cô cảm giác mình không xứng với anh, chuyện năm năm trước vĩnh viễn là bóng ma trong lòng cô, không cách nào tiêu cùng hai nhà thảo luận xong đầu tháng tám cử hành tiệc đính hôn, Chử Tuyết Luân và Hoắc Nhĩ Phi dĩ nhiên không có ý kiến, vì vậy, chuyện này quyết tối tám chuyện với Lucus, Hoắc Nhĩ Phi nói tin vui này cho bé biết, kết quả Lucus bên kia mất hứng, nếu dì Phi Phi đính hôn, vậy cha bé làm thế nào? Bé làm thế nào?Khuôn mặt nhỏ nhắn xụ xuống, nhìn về phía cha bé, “Dì Phi Phi muốn đính hôn rồi.”Thư Yến Tả cũng chau mày, mèo nhỏ lại muốn đính hôn.“Cha, cha mau nghĩ cách đi! Con không muốn dì Phi Phi đính hôn với người khác.” Giọng Lucus buồn buồn.“Cha cũng không hy vọng dì ấy đính hôn với người khác, cho nên chúng ta phải nghĩ cách.”“Cách gì?” Lucus cảm thấy hứng thú hỏi.“Lucus muốn gặp dì Phi Phi không?” Trong long Thư Yến Tả đương nhiên có tính toán, vì con trai anh cũng muốn tranh thủ một lần.“Ý tứ của cha là chúng ta đi tham dự tiệc đính hôn của dì Phi Phi sao?”“Ừ, con và dì Phi Phi hàn huyên trước đi, hỏi dì ấy xem có mời chúng ta không.”“A vâng!”Trước đó Hoắc Nhĩ Phi vẫn rất do dự có muốn mời cha con Lucus không, dù sao trong lòng cô vẫn luôn không nắm chắc về người cha Lucus chưa từng thấy khi nhìn thấy giọng nói mong chờ như vậy của Lucus, cô không nói ra từ chối tiệc đính hôn, ý tưởng của cô và anh Tuyết Luân đều là mời mấy người bạn tốt thôi, không muốn phô trương quá mức, nhưng lấy thân phận hai người nào có thể khiêm tốn được!Trên đường phố Hương Cảng, ngựa xe như nước, bên đường đủ loại biển quảng cáo, cái gì cần đều có, vài bức trai đẹp gái xinh minh tinh trải rộng phố lớn ngõ nhỏ, thời đại bây giờ, thật đúng không thể thiếu được làng giải chiếc Aston Martin màu xanh ngọc dừng ở ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ, bên trong xe một lớn một nhỏ chính là Đoạn Tử Lang và Lucus, hai người mới từ trong tiệm Häagen Dazs ra, trong tay Lucus còn cầm một cây kem ăn chưa hết rất nghiêm túc gặm.“Ah, đó không phải là chị Coral sao? Không ngờ mặc cổ trang là như vậy!” Lucus cắn kem, mắt nhìn chằm chằm màn hình tinh thể lỏng lớn ngoài cửa sổ xe, chậc chậc thành Tử Lang thề nếu hôm nay không đi cùng Lucus, có lẽ cả đời này anh sẽ không chú ý tới trên biển quảng cáo bên cạnh, ven đường hoặc thương trường sẽ xuất hiện bóng dáng cô gái kia, cho tới nay đã thành thói quen để cho anh chưa bao giờ chú ý tới bất kỳ minh tinh dù đã cách nhiều năm như vậy, Đoạn Tử Lang vừa liếc mắt đã nhận ra cô, mười năm trước cô vẫn chỉ là cô gái ngượng ngùng ngây ngô trong sáng, vậy mà hôm nay cô đã là người có tiếng thân kinh bách chiến trong làng giải trí, nhìn giới thiệu trên màn hình Nghệ sỹ ba ngành điện ảnh truyền hình ca sỹ, quả nhiên là phát triển toàn diện!“Cha nuôi, cha ngẩn người gì vậy! Đèn xanh sáng.” Giọng Lucus cắt đứt hồi ức của Đoạn Tử Lang. “Em nói là tối hôm qua, giờ đã qua, bây giờ anh lại đói.”Thư Yến Tả cười đến xấu xa.“Đói bụng thì đi ăn chứ sao!”“Nhưng mà, anh càng muốn ăn... Em.” Thư Yến Tả cười xấu xa nói, không nói lời gì đã ngăn chặn cánh môi sưng đỏ của mèo nhỏ.“Ưmh... Hư... Trứng thúi!” Hai chân Hoắc Nhĩ Phi rất không an phận đá lung tung mấy cái, kết quả bị Thư Yến Tả vững vàng đè vậy, vốn là Maldives buổi trưa nắng tươi sáng, bây giờ càng thêm ấm lên...Cuối cùng, Thư Yến Tả kêu nhân viên phục vụ khách sạn tự mình đưa phần ăn đến cửa, Hoắc Nhĩ Phi hoàn toàn không có sức lực ăn cơm, đều do ông xã bón từng muỗng từng muỗng một, có lúc là bón bằng miệng, ăn gần nửa giờ mới xong bữa cơm như vậy, hai người qua thời gian gần một tuần ngọt ngào, rồi bị Bảo Bảo, tiểu Bối, Hách nhi của mình liên hoàn call đi call lại gọi về, cho nên nói cha mẹ có con nít chính là không được tự do!Về đến nhà, đã gặp phải hai tiểu bảo bối thay phiên nhau tố cáo, càng thêm trực tiếp bám lấy trên người cha mẹ không chịu xuống, nổi cơn vô lại cố tình gây sự không chỗ nào không lòng Bảo Bảo và tiểu Bối hừ hừ! Ai bảo cha mẹ bỏ chúng lại đi một tuần, nhất định phải bù lại! Bù lại! die nd da nl e q uu ydo nChử Tuyết Nghê mang theo con gái Tinh Tinh ở Hương Cảng hai ngày sau đó trở về bên nhà cha mẹ mấy ngày rồi quay về nước Anh, mặc dù Phiến Hữu vẫn không tỉnh lại, nhưng cô vẫn không buông lẽ coi như cả đời Phiến Hữu không tỉnh, cô cũng sẽ không yêu người khác, nhìn con gái, cô cảm thấy cái gì cũng đều đáng Chử mẹ Chử chỉ có thể cảm thán về con gái cố chấp, cháu ngoại gái thật đáng yêu, nhưng con gái cũng không thể cả đời như vậy, vậy phải làm sao bây giờ?Trong hai năm qua, cuộc sống gia đình của Chử Tuyết Luân và Thẩm Lệ ngược lại tạm ổn trôi qua thật dễ chịu, mặc dù ban đầu hơi giấu giếm, nhưng thời gian luôn rất đáng sợ, sẽ khiến cho người ta quên rất nhiều thứ, cuộc sống vợ chồng sớm chiều chung đụng làm cho bọn họ học được tha thứ và bỏ qua cho nói Thẩm Lệ ngược lại là một người phụ nữ thông minh, trước hôn nhân đùa bỡn chút tâm nhãn kia cũng là vì đoạt lại lòng của tiểu Luân, sau khi cưới ngược lại toàn tâm toàn ý với ông xã Chử Tuyết Luân, bảo vệ tim anh, cùng anh tiến hôn hai năm, bụng Thẩm Lệ rốt cuộc truyền đến tin vui, khiến cha Chử và mẹ Chử vui mừng khác thường, lần này cuối cùng có thể bồng cháu vườn biệt thự của Thư Phiến Hữu, sống lâu lên lão làng, cỏ thơm bay bay, gió mát hiu Tuyết Nghê đẩy xe lăn của Phiến Hữu từ từ đi trên con đường nhỏ, đưa tay kéo chặt cổ áo cho anh, vẻ mặt điềm tĩnh lạnh nhạt, “Hữu, thời gian trôi qua thật nhanh, hai năm rồi.”Cô đi từ từ tới trước mặt Thư Phiến Hữu, ngồi chồm hổm xuống, đầu gối trên đầu gối anh, cứ như vậy lẳng lặng ngây ngô, cũng không nói chuyện, chỉ cảm nhận nhiệt độ còn lưu trên người anh.“Mẹ, mẹ, bà cô mua rất nhiều đồ ăn cho con, chúng ta đút cho cha ăn có được không?” Thư Tinh Sở mặc bộ váy công chúa màu hồng phấn, trên đầu buộc hai bím tóc, theo chuyển động của cô bé, tỏ ra cực kỳ đẹp Tuyết Nghê sờ đầu con gái, con bé càng ngày càng giống khuôn mặt yên tĩnh trước mắt, khiến cho mình rất vui mừng.“Tinh nhi tự ăn là được rồi, bây giờ cha còn không ăn được đồ.”Người bạn nhỏ Thư Tinh Sở vẫn đủ tò mò với người cha vẫn ngồi như vậy hoặc ngủ không động, tại sao cha vẫn luôn như vậy chứ? Mẹ nói cha bị bệnh, nhưng cha những người bạn nhỏ khác bị bệnh không giống như vậy, ít nhất có thể nói chuyện ăn chút gì đó! [email protected]“Mẹ, bệnh của cha lúc nào mới có thể tốt, con rất muốn cha nói chuyện với con!” Tinh nhi cắn môi dưới, khuôn mặt chờ Tuyết Nghê cũng không biết nên trả lời vấn đề này của con gái như thế nào, yêu thương vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, “Cha cũng hy vọng có thể sớm ngày nhìn thấy Tinh nhi xinh đẹp, nhưng mà chúng ta phải kiên nhẫn đợi chút có được không?”Mặc dù Thư Tinh Sở không hiểu hoàn toàn, nhưng vẫn hiểu chuyện gật gật Chử Tuyết Nghê xoay người sang chỗ khác, ngón tay Thư Phiến Hữu đặt trên xe lăn có rung động nhỏ không thể nhìn thấy, vừa lúc bị con gái Tinh Tinh nhìn thấy.“Mẹ, con nhìn thấy ngón tay cha động.” Tinh Tinh kích động kêu Tuyết Nghê không thể tin quay đầu lại, vậy mà cái gì cũng không nhìn thấy, vẫn hoàn toàn yên tĩnh, lòng vừa rồi vẫn còn mênh mông khựng lại, nhắm mắt lại rồi mở ra, nhất định là Tinh nhi nhìn nhầm rồi.“Ah, tại sao lại không động, vừa rồi rõ ràng mới nhìn thấy.” Tinh nhi nghi ngờ nhìn vào cha mình, nhìn trái nhìn phải, vẫn không phát hiện khác thường gì.“Bởi vì Tinh nhi quá nhớ cha, cho nên mới xuất hiện ảo giác.” Chử Tuyết Nghê an ủi con gái nói.“Không phải vậy, con thật sự nhìn thấy ngón tay cha cử động.” Tinh nhi cau mày cãi lại lời của Tuyết Nghê bị nghiêm túc kiên trì của con gái lây đến, có lẽ con gái vốn không nhìn lầm, vậy...Vậy có phải nói lên bệnh của Hữu có tiến triển mới không...Cô lập tức gọi một cú điện thoại cho Tom, nói tin tức này cho anh khi Tom nghe xong, cũng kích động, “Tuyết Nghê, Phiến Hữu cậu ấy... Rất có thể đã ở ranh giới thức tỉnh, chỉ có điều em đừng nói tin tức này cho những người khác, tránh cho tất cả mọi người vui mừng hụt một trận, anh lập tức chạy tới, kiểm tra toàn diện cho cậu ấy, chờ sau khi xác nhận lại rồi nói tin tức tốt này cho mọi người.”Nghe được Tom nói như vậy, Chử Tuyết Nghê cũng vui mừng lên, tâm tình vốn bình tĩnh không nhịn được sôi sục kích động, trong hai năm qua cô đợi chính là giờ khắc này, nhưng khi giờ khắc này sắp tới thì cô lại cảm thấy sao giống như không thật, hình như tất cả đều là mộng, hơi mê ảo.“Mẹ, có phải chú Tom nói bệnh của cha sắp tốt rồi không.” Thư Tinh Sở ngước đầu lên, ánh mắt tha thiết, từ nhỏ bé đã hâm mộ các bạn nhỏ khác có cha chơi cùng. Mặc dù chú hai, cậu, cô, chú Tom và rất nhiều người thân đối xử tốt với cô bé, nhưng bé vẫn hy vọng bệnh của cha mình có thể tốt nhanh lên một chút.“Ừ, chú Tom sẽ lập tức tới đây làm kiểm tra toàn diện cho cha con, chờ sau khi xác định mới biết.” [email protected]*dyanlee^ con thật vui vẻ, mẹ nói sau khi cha tỉnh lại có thể không nhận ra con không.” Người bạn nhỏ Thư Tinh Sở vừa đi vừa hỏi mẹ mình.“Sao lại không nhận ra Tinh nhi xinh đẹp đáng yêu chứ.”“Mẹ, cha làm việc gì vậy?”“Cha con à, là kiến trúc sư nổi danh.’...Hai mẹ con vừa đi vừa nói, khóe miệng Thư Phiến Hữu ở trên xe lăn cũng chấn động nhỏ không thể thấy, giống như thật sự đang ở ranh giới thức lẽ, anh cũng không kịp chờ đợi muốn nhìn cô con gái xinh đẹp đáng yêu như vậy của mình, còn có Tuyết Nghê vẫn thủy chung với mình trước sau như một cùng với rất nhiều bạn bè người thân liên quan đến mình. Trong phòng lớn như thế, chỉ nghe tiếng thở dốc nặng nề của đàn ông và tiếng rên rỉ nũng nịu phóng đãng của phụ nữ, hai người vận động kịch liệt trên giường lớn rất lợi hại, chân dài của người phụ nữ bị người đàn ông nâng lên thô bạo, để thuận tiện cho anh ta ra môi người đàn ông gặm cắn mạnh trên nụ hoa ở bộ ngực người phụ nữ, người phụ nữ không chịu nổi giống như phát ra tiếng thét chói tai, hay tay muốn bám lấy người đàn ông, lại không dám, không thể làm gì khác hơn là bám chặt ga giường, vừa hưởng thụ lại khó khăn thừa nhận đụng chạm nặng nề lần lượt của người đàn như dục vọng của người đàn ông cực kỳ tràn đầy, muốn một lần lại một lần, mồ hôi hột đầy trên lưng đang kêu gào anh ta ra sức vận động cỡ phụ nữ sắp bị anh ta chơi đùa không xong, phát ra tiếng thở dốc rên rỉ “Ừ a a”, bị giày vò biến đổi đủ các tư thế mê người trên người đàn ông tìm niềm vui, chất lỏng ở chỗ kín không ngừng chảy dọc đến khi hoàn toàn thỏa mãn rồi, người đàn ông không chút lưu tình lui ra khỏi người phụ nữ, nhìn cũng không nhìn lại người phụ nữ trên giường một lần, thân thể trần truồng tiến vào phòng tắm bên phụ nữ nằm ở trên giường thở dốc, cô cảm thấy mình sắp ngất đi, nhưng vẫn mạnh mẽ chống đỡ ý chí, chỉ có điều không muốn bị ném ra ngoài. Cô biết thói quen của nhị thiếu, trước nay luôn là người làm choáng váng phụ nữ rồi nhẫn tâm ném ra, chưa bao giờ lưu lại phụ nữ qua đêm, phát tiết xong dục vọng rồi phải đi, nhưng cô không cam lòng, cô muốn thử một lần, cho dù làm công cụ ấm giường vĩnh viễn cô đều không quan người đàn ông đi ra từ phòng tắm, vẫn thân thể trần truồng, dường như đã thành thói quen, thấy người phụ nữ nằm trên giường, hình như rất kinh ngạc, lập tức, tròng mắt uy nghiêm, băng giá lạnh lùng bắn về phía người phụ nữ không mảnh vải che thân nằm trên giường, “Cút!”“Nhị thiếu, để cho em trở thành công cụ ấm giường của ngài đi!” Ánh mắt người phụ nữ nhìn thẳng vào vóc người tráng kiện không chút thịt dư thừa của người đàn ông, vội vàng bò khỏi giường, quỳ gối bên chân nhị thiếu, ôm chân anh, hy vọng nhị thiếu có thể đồng Thư nhị thiếu chưa bao giờ là người thương hương tiếc ngọc, anh chỉ là một ma quỷ khát máu, chưa bao giờ có ý tưởng quan tâm cũng như yêu cầu công cụ ấm giường, “Cút!” Có một cơn gió báo hiệu giông bão thô bạo sắp phụ nữ biết không đi nữa, kết quả nhất định sẽ rất thảm, vì vậy quần áo cũng không dám lấy, cứ như vậy bò ra. truyện teen hayLập tức có nữ giúp việc từ ngoài cửa đi vào, rất lưu loát lấy áo ngủ và quần lót trong phòng thay quần áo ra mặc vào giúp nhị thiếu, không dài dòng dây dưa, hình như đã thành thói quen lâu xong, lập tức thay mới ga giường trên giường lớn, khom người lui nhị thiếu rời khỏi phòng ngủ, nằm trên ghế dựa phòng ngoài, gọi một cú điện thoại, ngay lập tức có một người đàn ông áo đen chừng bốn mươi đi vào, khom người, khiêm nhường nói “Nhị thiếu.”“Chú Đinh, người phụ nữ hôm nay đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa, về sau cũng không cần tìm những người phụ nữ như vậy tới đây, nên tìm kiểu gì chắc hẳn trong lòng các người đều biết.” Thư nhị thiếu nâng trán, tròng mắt xanh lạnh lùng.“Nhị thiếu, ngài yên tâm, chuyện này cứ giao cho tôi, tôi sẽ dặn dò người dưới đi tìm người phụ nữ hơi đặc biệt tới đây, mặt khác mấy ngày nữa đại thiếu gia từ nước Anh trở lại, cần phái người đi đón không?” Đinh Thận đáp khôn khéo.“Chính chú nhìn mà làm!”“Dạ, thuộc hạ hiểu.” Dứt lời khom người lui nhị thiếu, Thư Yến Tả, bá chủ hắc bạch đạo Hongkong, sau khi cha qua đời, anh cả Thư Phiến Hữu không có lòng tiếp quản sự nghiệp gia tộc, nên vứt xuống trên người anh, quả thật anh có tư cách này, lấy tác phong quản lý mạnh mẽ vang dội trước sau như một của mình, cho dù hắc đạo hay bạch đạo đều lăn lộn thuận buồm xuôi gió, không ai không ngoài nghe đồn Thư nhị thiếu là ma vương khát máu, khuôn mặt lộ ra vẻ yêu mị chúng sinh, mắt xếch hẹp dài nghiêng nghiêng, mũi thẳng, môi mỏng mím chặt. Nói chung là gương mặt lạnh lùng, làm cho lòng người sinh ra sợ hãi, nhất là khi nổi giận, càng làm cho lòng người run sợ. Không ai dám làm trái với ý nguyện của anh, người phản bội anh, chỉ có con đường chết. Khi Thư Phiến Hữu tìm Đinh Thận lần nữa, đã là một tháng sau rồi, trong một tháng này anh gần như không có một ngày nhàn rỗi, gần tới mùa xuân, anh chỉ muốn mau chóng làm trọn vẹn công việc, sau khi Nhiễm Nhiễm trở lại, anh hy vọng anh em ba người có thể gặp mặt nhiều người vẫn hẹn nhau ở quán cà phê lần trước.“Chú Đinh, chuyện lần trước nhờ chú điều tra như thế nào rồi? Còn có một tháng nữa đến mùa xuân, tôi muốn tìm được Hoắc tiểu thư trước đó.” Thư Phiến Hữu tựa vào ghế salon, ý tứ rất rõ ràng.“Tôi đi điều tra, không có tin tức Hoắc tiểu thư, tôi nghĩ có thể đã rời khỏi Hương Cảng rồi không hoặc là...” Đinh Thận nói rất bình tĩnh.“Chú nói cũng không phải không có khả năng, Hongkong lớn như vậy, bằng vào bản lĩnh của chú Đinh, muốn tìm một người thật sự không phải việc khó gì.” Thư Phiến Hữu cười nói, anh cũng không phải khen tặng, lấy địa vị hắc bang ở Hongkong hiện giờ của bang Viêm Ưng, muốn tìm ra một người, thật sự dễ như trở bàn tay.“Đại công tử nói quá lời, Hongkong nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, các thế lực lần lượt thay đổi. Nói muốn tìm một người dễ dàng như vậy, nhưng có thể thấy được Hoắc tiểu thư là một ngoại lệ, tôi cũng cảm thấy rất có lỗi, cũng không biết có ảnh hưởng đến quan hệ hợp tác giữa Á Ninh và Âu Kỳ không.” Đinh Thận nói rất tế nhị.“Không đến nỗi, Âu tổng cũng không phải người không hiểu chuyện, nhưng dù có thế nào, chuyện về Hoắc tiểu thư vẫn làm phiền chú Đinh tiếp tục bận tâm, sống phải thấy người chết phải thấy xác, chúng ta nhất định phải cho người ta một câu trả lời hợp lý.”“Đại công tử yên tâm, tôi sẽ phái thêm người thăm dò chuyện này, tuyệt đối sẽ cho cậu một câu trả lời hài lòng.”“Vậy thì cực khổ chú Đinh rồi.” Thư Phiến Hữu rất tao nhã uống một ngụm cà người ngồi hàn huyên một lúc, rồi trở về phòng làm việc của mình, cuối năm là thời điểm bận rộn nhất, thật sự rất khó thoát khi ngồi lên xe, Đinh Thận chỉ cảm thấy chuyện này thật sự rất khó giải quyết, một bên là nhị thiếu, một bên là đại công tử, thật đúng không dễ chiếm giữ không buông, một đang tìm khắp nơi, haizzz...Đều do người dưới tay ông gây họa, sao cố tình lại là Hoắc Nhĩ Phi!Còn nhớ đêm đó Cảnh Lục nói mang về từ trên du thuyền ở cảng Victoria, ông nhớ đêm đó Cảnh Lục đi đón đại công tử theo dặn dò của ông, sao lại...Chẳng lẽ?Hoắc tiểu thư biết đại công tử?Sẽ không, không thể đúng lúc như được, ông phải hỏi thằng nhóc Cảnh Lục kia, đều do cậu ta làm việc không hiệu quả!Lúc này Cảnh Lục đang cùng mấy anh em hưởng thụ người đẹp mát xa, đột nhiên nhận được điện thoại của Đinh tam gia, sợ đến mức giật nảy mình, vội xua tay để cô gái xoa bóp lui ra.“Tam gia? Ngài có dặn dò gì?” Giọng điệu cực kỳ nhún nhường, nếu không phải tam gia chứa chấp anh, chỉ sợ đến giờ anh vẫn là tên lưu manh nhỏ, cả ngày mặc không đủ ấm ăn không đủ no, hiện giờ, anh đi theo tam gia, cũng coi như lăn lộn được thuận buồm xuôi gió rồi.“Còn nhớ đêm đại công tử về nước vào tháng tám không? Tôi kêu cậu đến du thuyền ở cảng Victoria đón cậu ấy.”Cảnh Lục ngẫm nghĩ, sao tam gia lại hỏi về chuyện này? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?“Nhớ, không rõ tam gia ngài...”“Đêm đó sao người đi theo cậu lại mang theo cô gái mười tám mười chín tuổi về?”“Cô gái mười tám mười chín tuổi... À... Tôi nhớ ra rồi, khi đó không phải nhị thiếu nói muốn một cô gái đặc biệt chút sao? Lúc tôi đang ở sảnh chính tìm đại công tử, lại nhìn thấy đại công tử trò chuyện rất vui vẻ cùng một cô gái, còn muốn mời cô ta nhảy một bản, tôi nghĩ chắc nhị thiếu cũng thích như vậy, nên...” Cảnh Lục nói rất đắc ý.“Cho nên cậu tự chủ trương đưa cô ấy về?” Giọng Đinh Thận rất Lục rất ít khi thấy tam gia nổi giận như vậy, hơi bị dọa sợ, “Tam gia, trước kia không phải như vậy sao?”Đinh Thận không ngờ chuyện lại khéo như vậy, Hoắc Nhĩ Phi lại bởi vì đại công tử mà mới bị bắt về, sở dĩ giải trí Âu Kỳ lựa chọn hợp tác với Á Ninh, chắc hẳn cũng vì gia thế của đại công tử, muốn lợi dụng đại công tử tìm Hoắc tiểu thư, tất cả... Sao lại trùng hợp như Lục bị cúp điện thoại cảm thấy tâm thần thấp thỏm, chuyện đã qua thời gian dài như vậy, sao lại...Một đường trở lại trụ sở bang Viêm Ưng, Đinh Thận vẫn nhíu mày, chuyện này tạm thời không nói cho nhị thiếu là tốt nhất, gần đây cậu ấy vì chuyện của Hoắc tiểu thư mà tâm thần hơi không tập trung, thật sự không phải dấu hiệu tốt! Ông phải nghĩ biện pháp vẹn toàn đôi bên, xử lý tốt chuyện này mới được.

cuop tinh tong giam doc ac ma rat diu dang